Thuốc diệt muỗi là tên gọi mà đồng loại đặt cho nó. Quanh năm suốt tháng chỉ biết xịt và xịt. Trong một lần nhận nhiệm vụ tiêu diệt bọn muỗi xấu xa thì chẳng may thất bại. Nó bị đồng loại chê cười, chế nhạo, mắng nhiết là đồ vô tích sự. Nó buồn, buồn lắm nhưng biết nói với ai và ai hiểu những lời nó nói. Nó nghĩ mình chỉ là thuốc diệt muỗi thì làm sao nói được chứ.
Những tháng ngày trước nó ra trận là muỗi chạy mắt hồn mắt vía, hoặc té lăn đùng ra mà chết. Bằng những vòi phun tuyệt đẹp nó thấy kêu hãnh làm sau. Giờ đây khi sức cùng lực kiệt chỉ còn tý hơi sót lại phun chẳng thành tia thì làm sau tiêu diệt được bọn muỗi đông đúc kia. Nó chợt nhận ra rằng sao bao lâu làm nhiệm vụ giờ nó đã kiệt sức và cần có người lên thay thế nó.
Uy danh lừng lẫy ngày nào, đứng hiên ngang giờ chẳng còn nữa nó bị xua đuổi từ trong nhà đến bãi gác và chuyển đi nhiều nơi. Lúc nó gần kiệt sức thì có một con muỗi đến hỏi rằng, trước kia anh oai phong thế kia sao giờ chỉ là một tên phế vật, ai làm anh ra nông nổi này.
Thấy chưa đó là hậu quả cho anh khi con người sử dụng và đồng loại thấy anh còn giá trị thì họ nâng bốc anh lên, giờ đã hết anh nhận thấy được kết quả của mình chưa. Nó trả lời trong nét mặt yếu đuối và chân thật. Con người làm tôi ra là để tiêu diệt các anh, nhiệm vụ tôi là như vậy không thể khác.
Tôi tồn tại là nhờ vào có anh, đồng loại tôi cũng thế khi nào anh không còn nũa thì chúng tôi sẽ không còn, xin lỗi tôi chỉ là thuốc diệt muỗi. Câu nói cuối của nó mà làm cho người ta thấy đau xót vô cùng. Vốn vĩ nó rất mạnh mẽ nhưng vì quá trình sử dụng và sự xua đuổi của đồng loại đã làm cho nó hoàn toàn kiệt sức và tuyệt vọng. Đôi khi chỉ một câu nói cũng làm cho người ta ngã quỵ.